Trùng hợp thay, tối nay Kì Liên nói muốn về nhà bố mẹ vì đã lâu không trở về. Nếu là mọi khi, Hàn Nhậm Phục sẽ không do dự mà nói hắn sẽ đưa cô trở về. Nhưng hôm nay thì khác, Hàn Nhậm Phục chỉ hơi cười rồi không nặng nhẹ mà nói một câu. - Đi đường cẩn thận.
Bạn đang đọc truyện Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn! của tác giả Tuyết Mai. Tiêu Ý Nhã và Hàn Nhậm Phục vốn có hôn ước với nhau nhưng em họ của cô, Kì Liên, lại là thanh mai trúc mã của anh cô cũng vô cùng giày xéo nếu như cả bả cứ dây dưa với nhau thế này.
Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn - Chương 19 Tác giả: Tuyết Mai Hàn Nhậm Phục ôm Ý Nhã một đường trở về Hàn gia. Vào nhà, trở về căn phòng mà hai người đã từng ngủ chung, đặt cô vào trong ổ chăn dày ấm áp ấy. Xong xuôi mới trở về phòng mình thay quần áo, lấy ra lọ thuốc giảm đau, vốc một nắm lớn cho vào miệng.
Sớm hay muộn có một ngày hắn sẽ bị cái này mãng hoang tiểu yêu cấp tức chết. Kia một bên Nhân Duyên phủ, Phượng Cửu vẻ mặt mỏi mệt ứng phó xong hỏi đông hỏi tây dưới ánh trăng tiên nhân, hoa cả mắt mà giúp đỡ ngày tốt sửa sang lại rắc rối phức tạp tơ hồng.
Hối Hận Muộn Màng - Tập 01 | Bạn Trai Trẻ Mượn Điện Thoại Của Người Yêu Và Phát Hiện Điều Không Ngờ🔰 Đăng Ký Kênh: Phía Sau
Bạn bị đổ vỡ cần được hàn gắn, bạn đến với Chúa Giêsu bạn sẽ được Ngài yêu thương vỗ về và hàn gắn vết thương cho bạn. Chính Chúa Giêsu Phục sinh đã nói với các tông đồ nơi Phòng Tiệc Ly như sau: "Như Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai các con" (Ga 20,21
Hối hận đã muộn. . . . Xin giảm nhẹ hình phạt nhưng phần lớn thời gian xét xử phúc thẩm, bị cáo N.T.N.T (sinh năm 1988, trú thị xã Ninh Hòa) chỉ khóc, hoặc vấp váp nói trong tiếng khóc nức nở. T. không chối cãi chuyện đã lợi dụng việc được lãnh đạo nhà trường giao
YbIv9a. - Tiêu Ý Nhã! Là cô đẩy Kì Liên xuống cầu thang?Cô gái được gọi là Tiêu Ý Nhã kia lẳng lặng nhìn người đàn ông trước mặt, đứt quãng đáp Anh vậy mà ngay lập tức xác định là tôi làm?Hàn Nhậm Phục lần này dường như khó mà kiềm nổi bình tĩnh nữa. Trên trán hằn lên hai đường gân xanh, gằn giọng nói từng Cô không biết em ấy đang mang thai sao?Tiêu Ý Nhã mệt mỏi nhắm hai mắt Đương nhiên tôi Nhậm Phục nghe được câu trả lời, cười lạnh. Cuối cùng nhịn không được nữa, mặc kệ cô gái nửa quỳ nửa ngồi dưới đất một thân đơn bạc, tiến lên đưa chân đạp mạnh một cái vào hông Ý Nhã bất ngờ không kịp tránh, lập tức ngã ra sàn. Cơn đau kéo đến nhanh chóng khiến cho mồ hôi hai bên thái dương chảy ra, vẻ mặt đã nhợt nhạt nay càng nhợt nhạt Nhậm Phục thấy cô nằm im không động đậy, khinh thường Đừng tỏ vẻ yếu ớt trước mặt nói câu này, có đôi ba phần là do chính bản thân hắn không muốn nhìn thấy bộ dạng này của cô. Hàn Nhậm Phục không hiểu, vì lí do gì mà sau khi làm vậy, tâm trạng hắn cũng chẳng khá lên chút Nhậm Phục nói với người đứng bên Nâng cô ta kia nhanh chóng làm theo. Tiêu Ý Nhã được nâng lên, ánh mắt cô có vẻ không rõ tiêu cự, đợi đến khi Hàn Nhầm Phục đưa tay Ьóρ má ép cô nhìn thẳng vào hắn, cô mới hơi tỉnh táo Nhậm Phục lạnh lùng Em ấy đối xử tốt với cô, luôn che chở cho cô, thậm chí bênh vực cô trước mặt tôi. Tại sao? Lí do gì khiến cô năm lần bảy lượt luôn muốn làm hại em ấy?Ngừng một lát, ánh mắt hắn hơi đỏ, bàn tay đang Ьóρ má cô cũng thêm vài phần sức Cái thai kia mất rồi, đứa bé mất rồi cô nghe rõ không?Tiêu Ý Nhã hơi nhếch môi, thều thào Vì cô ta xứng đáng bị như Nhậm Phục không ngờ sẽ có ngày Tiêu Ý Nhã ở trước mặt mình có bộ dáng kiên cường như vậy. Trước đây, cô luôn như một cái đuôi nhỏ, lúc nào cũng ở phía sau lưng hắn. Chỉ cần hắn quay lại, sẽ bắt gặp một đôi mắt mềm mại ôn nhu, gọi một tiếng."Hàn ca, anh nhìn em một cái đi."Giờ đây trước mắt hắn chỉ còn là một Tiêu Ý Nhã lúc nào cũng nhàn nhạt, âm hiểm, thâm độc. Cũng chẳng bao giờ gọi hắn "Hàn ca" má Tiêu Ý Nhã bị Ьóρ tới thâm tím lại, Hàn Nhậm Phục vẫn không có ý muốn buông tha, hắn tức giận tới mức không nói nổi môi xoay người, phất thuộc hạ hiểu ý, kéo lê Tiêu Ý Nhã ra buổi chiều, sau khi vào bệnh viện thăm Kì Liên, thấy tình trạng của cô đã khá hơn. Hàn Nhậm Phục yên tâm đôi chút, lại nhớ đến Tiêu Ý Nhã, hắn cúi người xoa đầu Kì Liên, ôn nhu Tôi về nhà một lát, chút nữa sẽ mua bánh cầu vồng cho Liên ngoan ngoãn yếu ớt gật đầu, nghĩ nghĩ một hồi, cô ta nắm góc áo Hàn Nhậm Phục, Nhậm Phục ca, Ý Nhã sao rồi? Anh đừng trách chị ấy nhé... có lẽ chỉ là vô tình Nhậm Phục ngay lập tức không vui, hừ lạnh một Em đừng bênh vực cô Liên rơi ra vài giọt nước mắt, ở trên giường bệnh càng khiến người ta xót xa mà yêu Dù sao chị ấy cũng là chị họ của em...Hàn Nhậm Phục không nói thêm gì nữa, vén lại góc chăn cho cô rồi về trở về, thuộc hạ nói Tiêu Ý Nhã đang bị nhốt trong nhà kho. Hắn chỉ gật đầu, cũng không định đi hôm đó sau khi đã hoàn thành công việc của mình, tắm rửa ăn uống xong, Hàn Nhậm Phục định sẽ vào bệnh viện mua bánh cho Kì Liên. Lúc này, Lâm quản gia suy nghĩ đắn đo hồi lâu, quyết định tiến lại gần, cúi đầu Cậu chủ, Ý Nhã đã hôn mê rất lâu rồi. Cô ấy mất máu nhiều như vậy, có nên đưa đi cấp cứu không ạ?Hàn Nhầm Phục lập tức quay đầu, lớn Mất máu?Lão Lâm giật mình, cúi đầu càng thấp Vâng, bị đánh rách da nên mất Nhậm Phục ném mạnh cái áo khoác hắn đang cầm trên tay. Tức giận tới gằn Ai cho phép các người đánh?
Ngày hôm ấy, lần đầu tiên sau vài tháng Tiêu Ý Nhã rời khỏi Hàn gia, Hàn Nhậm Phục sai người đi điều tra nơi ở của cảm thấy có lẽ bản thân đã hiểu sai điều gì, hoặc tệ hơn là bỏ lỡ điều gì Nhậm Phục nghĩ lại tất cả những điều Tiêu Ý Nhã đã nói với mình, cùng những cảnh báo của Hàn Nhậm Phục không phải là người sẽ mù quáng vì tình. Vậy tại sao từ trước đến nay hắn luôn không phát hiện bất kì điều gì khả nghi?Trác Văn thì không nói, còn Kì Liên?Hàn Nhậm Phục luôn đinh ninh một lòng rằng người hắn yêu là Kì Liên, bởi giữa sự chán ghét với Tiêu Ý Nhã và cảm giác thân mật giữa hắn và Kì Liên, Hàn Nhậm Phục cho rằng đó là tình hai người phụ nữ luôn ở bên hắn... Tiêu Ý đó có phải là tình yêu hay không?Hàn Nhậm Phục cả đời sáng suốt, giờ lại vì chút định kiến nông cạn của mình mà rơi vào một mớ lầy hỗn độn, không cách nào thoát ra muốn chứng minh một vài Thị theo yêu cầu của Hàn Nhậm Phục, tất cả giám đốc từ lớn đến nhỏ trong tập đoàn đều được gọi đến. Bọn họ đều không biết có chuyện gì, chủ tịch đột nhiên muốn họp khẩn cũng không phải chưa từng xảy họ đều là những tay lăn lộn nhiều năm, trực giác mách bảo cho họ biết, lần này sẽ có người ngã thuyền chiếc bàn dài ở phòng họp tối cao của Hàn Thị, Hàn Nhậm Phục ngồi ở vị trí chủ tọa, nét mặt âm trầm. Đa số đều đã đông đủ hết, nhưng người hắn cần đến lại tới muộn...Khoảng hai phút sau, Trác Văn cùng Kì Liên lần lượt bước vào, gật đầu chào Hàn Nhậm Phục trước khi ngồi vào vị trí của Nhậm Phục đưa mắt nhìn họ, khóe miệng nhếch lên một đường cong khó mà phát hiện khi đã ổn định vị trí, thư kí tiến lên đưa cho hắn một xấp tài liệu, Hàn Nhậm Phục cầm lên, nói với tất cả mọi người. - Hẳn các vị giám đốc, các vị cổ đông ở đây đều biết sắp tới Hàn Thị có một dự án nghìn tỷ, kết hợp cùng với Bùi Thị và Lâm Thị?Mọi người ngồi trong phòng đưa mắt nhìn nhau, Kì Liên và Trác Văn ngồi phía cuối đầu bên kia của bàn dài, đối diện với ánh mắt thâm sâu của Hàn Nhậm Phục, bất chợt cảm thấy lạnh Nhậm Phục đưa mắt quét qua một lượt, cố ý dừng lại chỗ Kì Liên và Trác Văn lâu hơn một chút rồi mới rời đi, lại tiếp Dự án lần này có tầm quan trọng rất lơn đối với tập đoàn và với Nhậm Phục tôi. Ảnh hưởng tới tương lai phát triển của Hàn Thị. Vậy nên yêu cầu trong từng khâu, từ quá trình, từng con số phải chính xác tuyệt đối. Thế nhưng... Mọi người bên dưới im lặng đợi hắn nói Ngồi ở đây, đã có người lạm dụng chức quyền, thao túng bộ phận kế toán, bộ phận tài chính, cấu kết với những thành phần khác để làm giả số liệu giao dịch, quản lí nghĩa vụ thuế nhà nước...Lập tức một trận xôn xao phát ra, mọi người đều kinh hồn bạt vía trước thông tin này. Phải biết, tập đoàn của họ là một chuỗi các liên kết doanh nghiệp và chủ đầu tư. Nếu như Hàn Nhậm Phục nói là thật, khi dự án được hoàn thành và mọi việc vỡ lẽ, chính bản thân họ cũng sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí mất trắng và ngồi Nhậm Phục đưa ngón tay gõ mặt bàn, lập tức bầu không khí im lặng trở lại. Lúc này, Kì Liên và Trác Văn đang sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh. Nhưng vẫn không dám lên tiếng, vì lúc này lên tiếng chẳng khác nào tự chui đầu vào Nhậm Phục cố ý nhìn hai người họ cúi gằm mặt. Sau đó mới đứng dậy, khoanh tay, lạnh giọng Giám đốc Kì, giám đốc Trác, tôi nói có đúng không?Kì Liên và Trác Văn giật nảy cả mình, mọi người đều đổ dồn ánh mắt nghi hoặc về phía này. Lúc bấy giờ, Trác Văn dù đang run cầm cập, vẫn lên Thưa Hàn Tổng, tôi không nghĩ trong nội bộ của chúng ta lại có thể xảy ra việc nghiêm trọng như Nhậm Phục nhếch môi cười Ý giám đốc Trác là tôi ăn nói linh tinh, đổ oan cho các vị?Trác Văn và Kì Liên kinh hoàng nhìn lên."Hắn...hắn đã biết chuyện hai người làm rồi sao?"Trác Văn gượng cười, gương mặt cứng Hàn tổng, tôi thật sự vẫn chưa hiểu ý Nhậm Phục nhướng mày. Đọc ??uyện hay, ??uy cập ngay ﹏ ??Um? ? ﹏- Chưa hiểu?Hắn gật đầu, quay người nói với trợ Mở USB.
Hàn Nhậm Phục sau ngày hôm ấy đã dùng mối quan hệ của mình, liên hệ với nhiều bác sĩ quốc tế đứng đầu trong lĩnh vực điều trị ung hắn đủ tính táo để nhận thức được sự thật. Cao Hiên không phải là một tay lang băm, anh ta thực sự rất giỏi. Cả Bắc Kinh này xem chừng cũng chẳng ai vượt qua nổi như Cao Hiên đã nói không thể chữa được thì chính là không thể chữa được. Nhưng Hàn Nhậm Phục vẫn luôn ôm một tia hi vọng nào chưa từng nói chuyện với Tiêu Ý Nhã về vấn đề này. Hàn Nhậm Phục đang cố chấp, hoặc đơn giản hơn là đang tránh Liên và Trác Văn đã ngồi tù, thực chất, với tội danh của họ, nếu như đập tiền vào thì chuyện ngồi tù là rất khó. Nhưng Hàn Nhậm Phục có thể thiếu rất nhiều thứ, nhưng sẽ không thiếu tiền...Mẹ của Trác Văn và cha mẹ Kì Liên không dưới một lần gọi điện tới, nhưng Hàn Nhậm Phục cả bắt máy cũng lười. Chỉ quanh quẩn ở bên cạnh Tiêu Ý gian gần đây, hắn phát hiện mình bị viêm dạ dày rất nặng vì nghiện rượu. Thường xuyên xuất huyết nếu ăn uống ngủ nghỉ thất thường, nhưng hắn không quan tâm nói với Ý Nhã. - Chuyện em hiến máu cho người của Bùi Hữu Minh, không cần thiết Nhã lúc này đang nằm trên giường. Cô cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Thời gian của cô sắp hết, Hàn Nhậm Phục lại đưa cô về ngoài nhìn vào sẽ nói hắn là hối hận, là đang mong cô tha thứ, mong có được lòng thương hại từ Tiêu Ý Nhã rất mệt, thực sự rất sao phải đôi co, cãi vã, phải biện minh cho một điều gì đó khi bản thân mình vốn đã sắp lìa đời?Ai đúng, ai sai có còn quan trọng hay không?Nghe Hàn Nhậm Phục tự mình quyết định, Ý Nhã chỉ khẽ trở người đáp Chuyện em đã hứa, nhất định phải Nhậm Phục đã chuyển bàn làm việc của mình vào. Không khí giữa hai người đột nhiên hài hòa đến tất cả những chuyện đau lòng kia chưa từng xảy chỉ như hai người quen biết, không thân thiết cũng không xa lạ. Hằng ngày sống chung với nhau, ăn cơm cùng nhau, ngủ cùng một khi sẽ nói chuyện dăm ba Ý Nhã có lẽ đã yếu lắm rồi, ngủ rất nhiều. Hơn nửa thời gian một ngày đều ngủ, hơi thở lại thất Nhậm Phục đôi lúc sẽ không nhịn được mà đưa ngón tay lên mũi cô, thử xem Ý Nhã còn thở hay là một khung cảnh kì Nhậm Phục sau khi nghe cô nói, một hồi lâu sau mới lựa Ý Nhã... không thể Nhã lúc này lại bắt đầu buồn ngủ, cũng cảm thấy không cần phải giải thích nhiều với hắn, chỉ kéo chăn xoay mặt đi, nhắm mắt Cứu một người cũng là cứu, cứu hai người cũng là cứu... Em làm chút việc thiện, kiếp sau sẽ không phải khổ sở nữa...Hàn Nhậm Phục nhìn bóng lưng nhỏ gầy được bọc trong ổ chăn ấm áp của cô, trầm mặc không nói thêm chiều, Ý Nhã nói muốn tới bệnh viện. Cô định sẽ tự mình đón taxi, nhưng không nghĩ Hàn Nhậm Phục chỉ khẽ choàng lên người cô một chiếc áo khoác lông mềm rồi Tôi đưa em Nhã cũng không từ người một đường đều im lặng. Khi tới nơi còn gặp Cao Hiên, anh không để ý tới Hàn Thị đứng phía sau, cười nói với Ý Nhã. - Đừng đi lại nhiều như Nhã cũng dịu dàng đáp lại Em đến nhìn Ngạn Thiên một rồi cùng Cao Hiên bước đi. Hàn Nhậm Phục hít sâu một hơi, cảm thấy dạ dày của mình lại đang sôi lên, chực chờ phun thứ gì đó ra ngoài, nhưng hắn vẫn mím môi nín lại, đi theo phía Nhã rất quen thuộc, vừa tới nơi liền tháo dép, cởi áo khoác trèo lên giường bệnh nằm tựa đầu vào một bên cánh tay Ngạn Thiên, chào Cậu thế nào rồi?Cao Hiên ở bên cạnh thuần thục vén chăn cho hai người, như một bà mẹ chăm hai con có Hàn Nhậm Phục đứng đó như một khúc gỗ dư thừa.
- Tôi chỉ nói một lần này nữa thôi. Ý Nhã đang ở đâu?Cao Hiên nhìn Hàn Nhậm Phục, nghĩ rằng bây giờ có giấu cũng vô dụng. Chi bằng cứ để họ tự giải quyết với nhau, bèn gật đầu Đi theo Nhã mấy ngày qua luôn là sống rất thảnh thơi, ngày thì nằm cuộn người như một con mèo trên giường bệnh cạnh Cao Ngạn bây giờ đang là đầu đông, giường bệnh lại gần một cái cửa kính sát đất, ban ngày sẽ có nắng rọi vào, ấm áp đến là thoải mái. Đêm cũng không về nhà nữa, nằm kể chuyện cho Cao Ngạn Thiên nghe, lâu lâu sẽ nói dăm ba câu về chuyện sau Sau này khi tỉnh dậy, cậu sẽ kể lại cho tớ nghe để tớ không quên Ngạn Thiên, ૮ɦếƭ rồi sẽ đi đâu nhỉ?- Tớ có thể ở lại đây không, chờ đến khi cậu thành một ông lão già lụ khụ rồi sẽ đến tìm Haha, dáng vẻ đó của cậu chắc hẳn rất buồn cười. Cười đến đau lòng như thế...Hàn Nhậm Phục đi theo sau Cao Hiên băng qua những dãy hành lang thật dài, cuối cùng dừng lại tại một căn phòng vip lớn, xung quanh cũng rất yên Hiên mở cửa bước vào trước, Hàn Nhậm Phục có hơi do dự nhưng cũng bước vào trong, Cao Ngạn Thiên vẫn hôn mê như cũ. Tiêu Ý Nhã thì đang nằm ngủ bên cạnh rất gầy, nom còn gầy hơn lúc vừa ra khỏi Hàn Nhậm Phục không biết cảm giác lúc này của mình là biết, mình chẳng xứng để nói ra hai chữ giá như, cũng không thể hối dù hắn không biết đâu là sự thật, nhưng không biết đã là một cái vì hắn không biết, hắn không đủ tư cách để nói bất kì điều gì với cô. Chẳng phải trong ba năm sống chung, hắn chưa từng vì cô mà nhìn lại một cái hay sao?Giờ hắn hối hận để làm gì? Đáng thương cho ai xem? "Hàn Nhậm Phục, mày chính là xứng đáng bị như vậy."Hàn Nhậm Phục chẳng nói một lời, chỉ đứng cạnh giường bệnh nhìn Tiêu Ý Nhã rất Hiên biết giờ phút này hắn không thể làm gì khác, chỉ đành xoay người rời có hận Hàn Nhậm Phục hay không? Hận, đương nhiên hận, hận tới mức chỉ muốn lột xương xẻ thịt hắn, hỏi hắn tại sao lại ngốc đến vậy, mù quáng đến thế? Hỏi hắn tại sao lại xem thường Ý Nhã của anh, tại sao lại chán ghét anh cũng chẳng có quyền lên tiếng. Tuy rằng đối với anh, Ý Nhã chẳng khác nào em gái anh biết Ý Nhã, cô có lẽ chẳng hề trách móc Hàn Nhậm Phục chút nào...Vì anh biết, trong lòng cô chỉ có duy nhất một mình Hiên cười chua xót, cảm thấy đau lòng thay cho em trai mình."Ngạn Thiên, thằng bé ngốc..."Hàn Nhậm Phục vén lại mớ tóc rối trên đầu Tiêu Ý Nhã, bế cô lên, trở về nhà. "Ý Nhã, về nhà thôi"Nhưng đã bị Cao Hiên ngắn lại dưới đại sảnh của bệnh viện, anh cố đè cơn tức giận của mình xuống, Em ấy đang bệnh, cậu định đưa em ấy đi đâu?Hàn Nhậm Phục liếc mắt, lạnh giọng Chẳng phải cậu nói em ấy sắp ૮ɦếƭ sao?Cao Hiên sững người. Phải, Tiêu Ý Nhã nửa tháng nữa sẽ làm phẫu thuật, vậy anh giữ cô ở lại cũng không để làm là...Hàn Nhậm Phục nói Cậu không cứu được em ấy, giữ em ấy lại làm gì?Cao Hiên bỗng chợt bật cười. - Vậy cậu nghĩ em ấy muốn trở về?Hàn Nhậm Phục không đáp, cúi đầu nhìn gương mặt đang say ngủ trong lòng, lẩm Em ấy muốn về nhà...Nói rồi rời đi. Cao Hiên ở phía sau nhìn theo, trong lòng không rõ tư vị Nhậm Phục là một kẻ ích anh cũng là một kẻ ích kỉ đấy thôi, anh đã chấp nhận để Ý Nhã làm phẫu thuật thay tim cho em trai với Hàn Nhậm Phục, anh cũng là một tên khốn nạn chẳng kém trên xe, Hàn Nhậm Phục vẫn bế Tiêu Ý Nhã ở trên tay. Dáng người cô vốn dĩ đã nhỏ gầy, giờ lại càng nhẹ hơn, ôm trên tay cũng không khác ôm một con mèo là không thể sắp xếp lại mớ suy nghĩ hỗn độn trong đầu mình. Rất lâu rất lâu mới nhẹ nói ra hai Xin lỗi.
Truyện Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn! Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn! một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn! 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn! Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 12/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Ngôn Tình, Đô Thị Bạn đang đọc truyện Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn! của tác giả Tuyết Mai. Nhưng cái người mà anh ta nâng niu chiều chuộng kia lại phản bội anh ta, mà anh ta chỉ một mực che chở, một mực tin lời cô ta, không thèm để ý những gì cô nhắc nhở… Tổn thương cũng đã đủ rồi, cô nghĩ đã đến lúc cần từ bỏ… Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Ngôn Hoan hay Điện Đức Hoàng. Danh sách chương Chương 1 Ai cho phép các người đánh? Chương 2 Sẽ chết Chương 3 Không phải sự thật Chương 4 Anh và Kì Liên đã ngủ với nhau rồi sao? Chương 5 Cao Ngạn Thiên Chương 6 Đừng đụng tới cậu ấy Chương 7 Cô muốn đi đâu? Chương 8 Là tuyết đầu mùa Chương 9 Nhưng chắc gì hắn đã đến nhìn em… Chương 10 Sau này, cậu phải sống thật tốt nhé Chương 11 Nhớ sao? Chương 12 Bại lộ Chương 13 Có phải tình yêu? Chương 14 Tỉnh dậy không thấy tớ nữa, cậu có buồn không? Tổng hợp Chương Truyện Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn! “update 12/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐
hàn nhậm phục hối hận đã muộn